-‘๑’ 4rKingGame.Com -‘๑’

Diễn Đàn Game - Chia Sẻ Game Miễn Phí

+Đăng Nhập

Đăng Ký

Bạn đang tìm game gì? hãy gõ vào khung tìm kiếm bên dưới nhé!

OpLegend.Com - Game Vua Hải Tặc mới nhất 2020: Miễn phí cày cuốc - Chơi trên PC Web và Mobile

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 1: Thiếu gia phế vật


Trên địa lục Huyền Linh, một gia tộc chú ngự tại Thanh Vương thành - Hoàng gia. Một thanh niên tuấn mỹ tên là Hoàng Tôn, sinh ra bởi Ngô Vũ Si, một nữ tỳ của Hoàng gia. Bị mọi người khinh bỉ vì không thể trở thành Huyền giả và Linh giả và hắn với quyết tâm đòi lại công đạo cho mình và mẫu thân của mình với nhiệt huyết không giới hạn.

-"Chẳng lẽ...ta đã chết rồi sao ?" Hoàng Tôn nửa mê nửa tỉnh lẩm bẩm nói

-"Hoàng nhi, con không có sao chớ ?" một người phụ nữ đã người tứ tuần nhưng vẫn giữ vóc dạng thiếu phụ xinh đẹp tên là Ngô Vũ Si, người này chính là mẫu thân của Hoàng Tôn

-"Tại sao ta lại ở đây, đáng lẽ ra ta đã phải ở âm phủ ?" Hoàng Tôn nghi vấn hỏi

-"Hoàng nhi, con không sao là tốt rồi, để lát ta sẽ trộm thuốc thoa cho con" Vũ Si nhìn tôn tử của mình mà nước mắt thầm lặng chảy xuống.

- "Mẫu thân, con đỡ hơn nhiều rồi, cám ơn người rất nhiều" Hoàng Tôn nhìn Vũ Si mà trả lời. Trong lòng như muốn đau từng đoạn ruột khi nhìn thấy mẹ của mình phải chịu nhục nhã trong gia tộc thối nát này.

Sau khi được bôi thuốc, thương thế của Hoàng Tôn đã đỡ hơn được vài phần. Trong lòng oán hận tên Hoàng Long, đó chính là ca ca của hắn cùng cha khác mẹ nhưng tên Hoàng Long lại thường xuyên tìm Hoàng Tôn để gây rối và khiến hắn phải vào tình trạng này.

- "Nếu như ta có thể tu luyện Huyền khí hoặc Linh khí, ta sẽ cho người biết thế nào là gậy ông đập lưng ông." Trong mắt của Hoàng Tôn chan chứa rất nhiều hận ý.

Huyền Linh địa lục chính là một địa lục gồm cửu huyền linh khí thuộc tính : kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang, ám. Mỗi thuộc tính đều tương khác với nhau và cùng kết hợp để tạo nên sự cân bằng cho địa lục. Quang và Ám tạo nên ổn định thời gian lẫn không gian, Mộc và Thổ tạo nên sự ổn định của vạn vật dưới thế, Phong và Lôi tạo nên sự ổn định cho thiên vực. Thủy và Hỏa tạo nên sự cân bằng giữa Âm và Dương và cuối cùng chính là Kim, Kim chính là thuộc tính dựa theo vạn vật để cường hóa bản thân của chủ sỡ hửu, chính là sức mạnh có thể phá hủy cả một ngọn núi và Kim tạo nên sự cân bằng cho sức mạnh. Huyền giả là những người tu luyện huyền khí để tấn công bằng thuộc tính, còn Linh giả chính là một con đường tu luyện không ai có thể nghĩ tới. Bởi vì Linh giả chính là những người tu luyện linh khí, có thể tấn công xuất quỷ nhập hồn và vô cùng mạnh mẽ, Linh giả chỉ tấn công hướng về linh hồn đối phương, bày ra trận pháp hoặc sử dụng những pháp bảo vô cùng mạnh mẽ, người tu luyện Linh giả vô cùng nghiêm khắc nên vì vậy trên Huyền Linh địa lục rất ít người biết được thực lực của cường giả Linh giả. Nhưng so về pháp kỹ của Huyền giả, Linh giả thua về sức mạnh cận chiến và thân thể không mạnh mẽ như những Huyền giả, đó chính là sự cân bằng của Huyền - Linh giả
Trả lời nhanh

Message reputation : 100% (1 vote)

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 2: Thiên cơ bất khả lộ


Hoàng Tôn sinh ra vì không thể tu luyện được Huyền khí lẫn Linh khí nên vì vậy không thể tham gia vào đại hội chi tộc mỗi năm tổ chức. Trong tâm trí mỗi người trong Hoàng gia, đối với Hoàng Tôn chỉ khẳng định rằng hắn mãi mãi sẽ là phế nhân và mẫu thân hắn mãi mãi vẫn sẽ là nữ tỳ.

- "Tên Hoàng Long chết tiệt, ngươi chẳng qua chỉ là sơ kỳ Huyền giả, có ngày ta sẽ trả cho người gấp mười lần." Hoàng Tôn nghiến ra nói lớn.

Tuy là một thiếu gia nhưng Hoàng Tôn chỉ sinh sống trong khu vực hậu viện, đây là khu vực cho những người có chức vụ thấp trong gia tộc. Một thiếu gia như Hoàng Tôn cũng phải lao động như những kẻ gia đinh và nô tỳ nên vì vậy trong mắt của những người giúp việc đều khinh bỉ Hoàng Tôn và Vũ Si.

Vào một ngày đẹp trời, Hoàng Tôn phải làm việc đem những bó củi vào trong nhà kho. Trong lúc đang bưng những bó củi bỏ vào kho thì bị chặn đường bởi bốn thanh niên mặc bộ đồ Hoa phục vô cùng sặc sỡ, đó chính là đám người của Hoàng Long.

- "Ha ha, tên tạp chủng kia, coi như ngươi vận may tốt đó a" Hoàng Long chỉ vào mặt Hoàng Tôn mà cười lớn.

Cả đám người Hoàng Long đều đồng thanh cười ha hả khiến cho Hoàng Tôn vô cùng phẫn nỗ.

- "Hừ, các ngươi thì khác gì ta, chẳng qua chỉ là Huyền giả nhưng lại hay ăn hiếp một kẻ không thể tu luyện võ công" Hoàng Tôn hừ lạnh một tiếng sau đó nói ra khiến cho Hoàng Long mặt đỏ như hồng than.

- "Người đâu, đánh hắn cho ta, để ta xem ngươi còn hỗn láo với ta không ?" Hoàng Long tức giận hét lên thì đám người sau lưng hắn ồ ạt xông thẳng vào đánh Hoàng Tôn.

Trong lúc đó, có một thiếu nữ tuổi khoảng chừng 17 tuổi xen vào ngăn can.

- "Các ngươi có thôi hay không, hay là ta sẽ nói với các trưởng bối các ngươi." Người lên tiếng chính là Lục Kiều Vân, chính là đệ tử thân truyền của Thiên Dương tông, một tông môn vô cùng lớn với hơn hàng vạn đệ tử và Thanh Vương thành chính là hạt quản lý của Thiên Dương tông nên vì vậy Hoàng gia vô cùng kính nể Lục Kiều Vân, Lục Kiều Vân chính là được Hoàng gia mời để dự yến tiệc của con trai của tộc trưởng Hoàng Chí chính là phụ thân của Hoàng Tôn và Hoàng Văn Sử cũng là đại ca của hắn, được tiến cử thành đệ tử của Thiên Dương tông. Khi thấy sự việc bất mãn thì Lục Kiều Vân đã ra tay giúp đỡ cho Hoàng Tôn. Cả đám người Hoàng Long vô cùng sợ sệt, nét mặt tái xanh khi thấy Lục Kiều Vân, bởi vì Lục Kiều Vân bây giờ đã trở thành Huyền sư và cũng là đệ tử của Thanh Dương tông.

- "Kiều tỷ, ta với hắn chỉ đùa giỡn một chút mà thôi, không có chuyện gì đâu" Hoàng Long run rẫy trả lời

-"Đúng rồi đó Kiều tỷ, Long huynh chỉ đùa giỡn với Tôn đệ mà thôi, không có vấn đề gì cả" Cả đám cùng đồng thanh trả lời

- "Hừ, các người tưởng ta bị mắt đui hay sao ?, tất cả cút đi không ta không khách khí" Lục Vân Kiều hừ lạnh một tiếng sau đó nói với đám người Hoàng Long khiến cho cả đám đổ mồ hôi như hạt đổ mà rời đi.

Nằm dưới sàn đất chính là Hoàng Tôn, trên người thương tích đầy mình, Lục Vân Kiều liền lấy trong túi trữ vật lấy ra Kim Sán dược, thoa cho Hoàng Tôn khiến cho hắn dễ chịu hơn rất nhiều, trong vài phút thì Hoàng Tôn cũng đã tỉnh dậy.

- "Ngươi tỉnh rồi a , có thấy đỡ hơn chưa tại sao đám người đó lại đánh người như vậy" Lục Vân Kiều đỡ Hoàng Tôn ngồi dậy, sau đó truyền cho Hoàng Tôn lượng Huyền khí để điều tức thương thế, nhưng khi truyền Huyền khí vào Hoàng Tôn khiến cho Lục Vân Kiều vô cùng kinh ngạc.

- "Tại...sao lại như vậy, Huyền khí của mình sao lại biến mất bí ẩn như thể, chẳng lẽ hắn ta đang thôn phệ Huyền khí của mình, không thể nào, hắn không thể tu luyện Huyền khí và Linh khí như lời đồn nhưng lại có thể thôn phệ được Huyền khí của mình, kẻ này chính là thiên cơ bất khả lộ" Lục Vân Kiều mĩm cười nhìn Hoàng Tôn, Hoàng Tôn là một thanh niên vô cùng tuấn mỹ, có thể đoạt được nhiều trái tim của nữ nhi nhưng không phải là cường giả cũng chỉ là phế phẩm, đây là thế giới tôn sùng cường giả, một thế giới vô cùng khắc nghiệt.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 3: Cơ duyên nghịch mệnh




Sau khi được chữa thương, Hoàng Tôn đã khỏe mạnh hơn rất nhiều và đã lấy lại được ý thức của mình. Nhưng trong lòng vẫn tồn tại một cỗ sát khí vô cùng mãnh liệt.

- "HOÀNG GIA, ta thề ta không lốc xương các ngươi, tên ta không phải là Hoàng Tôn." Hoàng Tôn lấy hết sức hét lớn lên.

Bỗng nhiên có một tiếng nói vội vàng từ trong đại sảnh đổ nát, đó chính là của Vũ Si khi biết tin con mình đã tỉnh dậy.

- "Hoàng nhi, ngươi đã tỉnh rồi, ng..ư.ơi khiến ta lo lắng quá" Vũ Si khóc lóc ôm lấy con mình mà khóc

Trong lòng Hoàng Tôn vô cùng xúc động, một con dao đâm thẳng vào trong tim hắn khiến nước mắt hắn không thể nào ngăn được.

- "Mẫu thân, ta xin lỗi, ta là một hài nhi vô dụng không thể giúp ít được cho người. Ta thề với thiên địa rằng một ngày ta sẽ đội trời đạp đất, không ai có thể khi dễ ta nữa, ta xin hứa." Hoàng Tôn ôm lấy thân thể của Vũ Si mà nói

- "Nương hiểu, ngươi là hài nhi ngoan, tại ta, cũng vì tại ta mà ngươi mới như vậy, ta xin lỗi ngươi Hoàng nhi" Vũ Si vuốt ve đầu của Hoàng Tôn mà nói.

Ngày hôm sau...

- "Tên Hoàng Tôn đâu, ra đây cho ta" đại tổng quản Hoàng Thí đến hậu viện mà nói

- "Không biết tổng quản kiếm ta có sự tình gì" Hoàng Tôn từ trong đình viện cũ kỹ đi ra

- "Hôm nay Hoàng gia chúng ta cần phải tìm linh thảo nhất phẩm Mã Sơn hoa cho đại phu nhân, ngươi có thể lên núi Bạch Sơn hái hay không" đại tổng quản khinh bỉ nhìn Hoàng Tôn mà trả lời.

- "Tất nhiên là được" Hoàng Tôn bất đắc dĩ chấp nhận, hắn giống như là một người hầu, nếu không làm việc sẽ không miếng cơm vào bụng, không chỉ hắn mà cả mẫu thân hắn cũng vậy nên hắn phải lựa chọn quyết định đúng đắn.

- "Vậy được rồi, ngươi hảo hảo chuẩn bị đi, phải hái được trước hai nén nhan" đại tổng quản uy nghiêm nói

- "Hai nén nhan ?, sao có thể chứ Mã Sơn hoa sao có thể dễ dàng hái trong thời gian ngắn như vậy." Hoàng Tôn hoảng hốt trả lời

- "Ta không cần biết, cho ngươi hai nén nhan, không hái được thì đừng về ăn cơm" đại tổng quản nói xong liền xoay người đi ra khỏi hậu viện không để ý đến Hoàng Tôn.

- "Các người được lắm, tên cha phụ bạc kia, ta thề không đội trời chung với ngươi." Hoàng Tôn tức giận nói thầm trong lòng.

Trên đường đi đến đỉnh núi Bạch Sơn, bỗng nhiên Hoàng Tôn cảm thấy bất thường thì trong bất ngờ từ trong bụi lao ra bốn thân ảnh đó chính là Hoàng Long. Hoàng Long vẫn rất ghét Hoàng Tôn nhưng vì bữa trước hắn được Lục Kiều Vân cứu hắn một mạng nên bây giờ rất muốn giết chết Hoàng Tôn

- "Ha ha, Hoàng Tôn ngươi bây giờ sẽ làm gì đây ?, tiện tỳ Lục Kiều Vân không thể cứu ngươi thêm mạng nữa đâu" Hoàng Long nhìn Hoàng Tôn với ánh mắt sát khí.

- "Các ngươi vẫn muốn giết ta a ?, nếu như ta chết ta cũng sẽ không buông tha cho các người và Hoàng gia" Hoàng Tôn bây giờ đã biết mình không thể sống sót sau tình cảnh này nên vì vậy hắn sẵn sàng nguyền rủa đám người Hoàng Long và Hoàng gia

- "Ta không cần biết, chỉ cần người chết ta đã có thể thỏa mãn được trong lòng" Hoàng Long oán giận nhìn Hoàng Tôn, giờ phút Lục Vân Kiều giúp đỡ Hoàng Tôn khiến cho Hoàng Long xấu hổ với đám tiểu đệ.

- "Đẩy hắn xuống vực" Hoàng Long miệng cười đầy nham hiểm.

- "Aaaaa" Hoàng Tôn đã bị đẩy xuống dưới vực sâu

- "Hừm, được rồi ta về." Hoàng Long vui vẻ đi về.

Nhưng không ai ngờ được, người thanh niên bị té xuống vực sâu chính là Hoàng Tôn lại không chết, chỉ bị trọng thương không ít nhưng không đe dọa đến tính mạng. Từ trong thức hải của Hoàng Tôn bỗng xuất hiện một bóng hình của một lão nhân tóc bạc, lão nhìn Hoàng Tôn mà mỉm cười.

- "Ha ha, suốt hơn hàng vạn năm cuối cùng ta cũng gặp được hậu bối." Một âm thanh bỗng phát lên trong thức hải của Hoàng Tôn

- "L..à ai ? Phụt" Mặc dù Hoàng Tôn bị thương rất nặng nhưng vẫn giữ được một ít ý thức, một ngụm máu tươi phun ra.

- "Ha ha, thật không ngờ ngươi lại có huyết mạch tương dung, nhưng mà thương thế của ngươi rất nặng để ta chữa trị cho ngươi đã." Lão nhân bí ẩn mỉm cười nhìn Hoàng Tôn, sau đó một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ tiến vào trong thân thể của Hoàng Tôn, vết thương ngoài da chỉ trong nháy mắt liền lành lại. Không chỉ vậy thân thể của Hoàng Tôn còn được tẩy tủy, linh căn cơ thể không ngừng biến hóa.

- "Có chuyện gì vậy ?, ta đã tới gặp lão diêm vương rồi chăng" Hoàng Tôn trong lòng không ngừng nghi vấn.

- "Hậu bối, đến đây ta có chuyện muốn nói với ngươi" Một tiếng gọi vô cùng êm dịu của lão nhân bí ẩn kia khiến cho Hoàng Tôn càng hiếu kỳ.

- "Không biết tiền bối là ai, tại sao lại cứu ta ?" Hoàng Tôn lễ phép hỏi

- "Ha ha, không ngờ ta lại có một hậu bối vô tiền đồ như ngươi, hảo hảo ta thích." Lão nhân bí ẩn cười ha hả nhìn Hoàng Tôn mà nói.

- "Ta cũng đã tồn tại hơn hàng vạn năm rồi, đây chỉ là một linh hồn xuất khiếu của ta mà thôi"

- "Cá..i gì ?, tiền bối tồn tại hơn hàng vạn năm. Không...thể nào" Hoàng Tôn khủng hoảng làm cho hắn té ngã xuống như muốn ngất xỉu

- "Đúng vậy, ta tồn tại hơn hàng vạn năm, cảnh giới của ta đã đạt đến Huyền - Linh thần đế." Lão nhân nét mặt vẫn điềm tỉnh trả lời.

- "Không...không có chuyện như vậy được, chắc ta đang nằm mơ, ha ha"' Hoàng Tôn đều bác bỏ mọi nghi vấn và vẫn khẳng định mình đang nằm mơ

- "Ngươi thật sự không tin ?, thôi được không thể trách được ngươi, ta đã trở thành quên lãng rồi." Lão nhân bí ẩn buồn bã mà nói

- "Tên ta là Ngũ Hành tiên đế" Lão nhân bí ẩn âm trầm trả lời

- "Ngũ Hành tiên đế ?" Hoàng Tôn suy nghĩ trong đầu mình.

- "Hình như ta biết Ngũ Hành tiên đế, chẳng lẽ...tiền bối chính là người có ngũ hành thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ?" Hoàng Tôn cuối cùng cũng nhớ được đây chính là nhân vật trong truyền thuyết mà mẫu thân hắn đã kể mỗi đêm hay sao.

- "Ha ha, không ngờ người cũng biết ta, ta bây giờ không còn thời gian nữa, người muốn trở thành đệ tử của ta không ?, nhận lấy truyền thừa của ta cùng với kho tàn bí kỹ" Lão nhân bí ẩn tiếp tục nói

- "Tiền bối, cho ta xin phép hỏi vài điều được không ?, ta không thể trở thành Huyền giả và Linh giả nên ta cũng không biết cảnh giới hay thông tin của pháp kỹ." Hoàng Tôn hỏi lão nhân tiền bối bí ẩn kia

- "Pháp kỹ được chia thành 5 cảnh giới Thiên Địa Hoàng Vương Huyền, cao nhất chính là Thiên kỹ" Lão nhân gia trả lời câu hỏi của Hoàng Tôn

- "Có một điều ta muốn nói với ngươi, ngươi có thể trở thành Huyền giả và Linh giả, à không ngươi còn có thể trở thành song tu Huyền - Linh giả giống ta, điều khiển ngũ hành nguyên tố chi lực làm thuộc tính cho mình" Lão nhân hé ra một nụ cười tươi nhìn Hoàng Tôn trả lời

- "Các trưởng lão của tộc ta đã kiểm tra đan điền của ta rồi, không hề phát hiện thuộc tính nào cả, làm sao có thể tu luyện" Hoàng Tôn một lần chấn khiếp với lời của lão nhân nói

- "Ha ha, đám tiểu nhân đó mà cũng đòi kiếm tra thực lực của ngươi à ?, ta sẽ nói cho người kể cho người về một truyền thuyết. Khi xưa, địa lục Huyền Linh được tạo ra bởi vị cường giả bí ẩn Cửu Thiên Chí Tôn, người có thể điều khiển toàn bộ cửu đại nguyên tố Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám. Khi tạo ra Huyền Linh địa lục, vị cường giả đó có 5 người con, 1 người có thể điều khiển ngũ hành chi lực, 1 người có thể điều khiền phong vân bão táp, 1 người có thể điều khiến thiên lôi diệt địa, 1 người có thể điều khiển quang lực cường mạnh, 1 người có thể điều khiển ám hồn bất diệt" Lão nhân bí ẩn kia kể cho Hoàng Tôn nghe

- "Chẳng lẽ, tiền bối chính là người có thể điều khiển ngũ hành chi lực" Hoàng Tôn sau khi nghe xong cuối cùng hiểu được một ít ý tứ

- "Ngươi có vẻ tiếp thu nhanh đó, ta chính là ca ca của các tiên đế khác, và ngươi chính là người mang dòng máu giống phụ thân ta. Vì vậy ta sẽ truyền cho ngươi pháp quyết chỉ có mình ngươi có thể tu luyện Cửu Thiên Chí Tôn Quyết" Lão nhân gia mỉn cười nói

- "Thời gian ta đã đến giới hạn, ta đã thực hiện nguyện vọng phụ thân ta, còn ngươi chính là Cửu Thiên Chí Tôn thứ hai"

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 4: Cửu Thiên Chí Tôn Quyết



- "Cửu Thiên Chí Tôn thứ hai ?" Hoàng Tôn bán tin bán nghi, vẫn không thể giải thích được tại sao mình lại gọi là Cửu Thiên Chí Tôn quyết thứ hai.

- "Cửu Thiên Chí Tôn quyết chính là do phụ thân ta nghĩ ra, đây là một công pháp tu luyện thượng thừa và không ai có thể tu luyện nếu không có chung huyết mạch của Cửu Thiên Chí Tôn. Ngươi có vận may rất tốt khi có được huyết mạch tương dung với ta, thời gian của ta đã hết, bây giờ ngươi hãy thả lỏng tinh thần, ta sẽ truyền cho ngươi một ít linh hồn thông tin" Lão nhân bí ẩn bình thản nói.

Hoàng Tôn không hề do dự, bởi vì hắn biết lão nhân này chính là cường giả, à không có thể coi là thần tiên nhưng lão nhân gia này lại không có ý hại hắn nên hắn cũng bớt đi nỗi lo trong lòng. Bỗng nhiên, một nguồn linh lực vô cùng hùng mạnh, tiến nhập vào thức hải của Hoàng Tôn, linh hồn hắn cảm giác giống như đang được luyện hóa, từng đợt thông tin hàng loạt xuất hiện trong tâm trí hắn. Bởi vì linh hồn của lão nhân gia bí ẩn quá mạnh khiến linh hồn của hắn không thể chèo chống thêm được khiến cho Hoàng Tôn rơi vào thế bất tỉnh.

Bí kỹ "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" là một bí kỹ có thể nói chính là thiên kỹ, bí kỹ này chỉ có Cửu Thiên Chí Tôn mới có thể tu luyện, còn lại không ai có thể tu luyện ngoại trừ Hoàng Tôn, bí kỹ này được chia thành 5 cảnh giới khác nhau, tương đương với 5 huynh đệ của lão nhân Ngũ Hành tiên đế. Bí kỹ đầu tiên chính là "Ngũ Hành chi lực", "Phong Vân bão táp", "Thiên Lôi diệt địa quyết", "Quang lực cường mạnh" và cuối cùng "Ám hồn bất diệt".

Để có thể tu luyện được "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" cần phải thu thập đủ 5 bản quyết mới có thể hội tụ được sức mạnh của Cửu Thiên Chí Tôn. Hiện tại bản "Ngũ Hành chi lực" đang nằm trên tay của lão nhân gia kia. Tuy "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" có thể nói vô địch cùng cảnh giới nhưng bù lại, người tu luyện "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" sẽ tu luyện chậm hơn người thường gấp 9 lần và không thể phục dụng đan dược để tu luyện, bởi vì "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" tu luyện cần phải nguồn huyền lực và linh lực thực địa thuần khiết nhất, tu luyện "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" còn có thể giúp cho bản thân và thiên nhiên hòa nhập thành một, đó chính là trạng thái thiên nhân hợp nhất.

"Ngũ hành chi lực" chính là pháp quyết đầu tiên cần phải tu luyện khi muốn tu luyện những pháp quyết tiếp theo, pháp quyết "Ngũ hành chi lực" được chia thành năm tiểu cảnh : nhất trọng kim tinh, nhị trọng mộc sinh, tam trọng thủy tích, tứ trọng hỏa minh, ngũ trọng thổ sơn

- "Tiểu tử, đây chính là truyền thừa của ta, ngươi hãy giúp ta hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của phụ thân ta. Nếu như ngươi gặp các vị tiên đế kia, hãy nói với họ rằng cha ta vẫn đang đợi h..ọ" Sau khi nói hết câu, bóng hình của lão nhân gia kia từ từ biến mất trong hư không

- "Tiền bối, ta xin hứa với ngươi, ta sẽ giúp hoàn thành bước đi giữa chừng của ngươi." Sau khi Hoàng Tôn tỉnh dậy, hắn đã cảm thấy khỏe mạnh hơn và cảm nhận được một nguồn linh lực vô cùng thuần khiết trong người.

- "Ha ha, cuối cùng ta đã có thể tu luyện Huyền - Linh rồi, ha ha" Hoàng Tôn lớn tiếng cười to

- "Hoàng gia, thù này ta sẽ trả cho các ngươi gấp vạn lần." Sau khi nói lên những lời nó đó, con mắt của Hoàng Tôn đỏ ngầu giống như một con quỷ muốn ăn tươi uống máu.

Khi lĩnh ngộ ra được quyết kỹ "Ngũ hành chi lực" tầng thứ nhất, Hoàng Tôn đã tĩnh tâm lại tinh thần, tiến hành bắt đầu tu luyện pháp quyết. Trong lúc tu luyện, 5 nguồn huyền lực thiên địa đang hội tụ quanh người Hoàng Tôn, bỗng nhiên một tiếng nổ thật lớn phát lên

- "Vù...Vù...BÙM"

- "Cuối cùng ta cũng đã bước vào con đường tu hành giả" Hoàng Tôn vui vẻ mỉm cười nói một tiếng sau đó lại nhắm mắt tu luyện tầng tiếp theo của "Ngũ hành chi lực".

Hiện tại hắn ta đã tu luyện được nhất trọng kim tinh, có thể nói bây giờ hắn chính là một tu giả thuộc tính kim. Tu luyện cả một ngày cuối cùng hắn cũng có thể đạt được vũ đồ sơ kỳ đỉnh phong, đang ở bình chướng tiến lên vũ đồ trung kỳ. Khi màn đêm đã buông xuống, tâm tình hắn cũng không muốn tu luyện nữa, trong lúc đó hắn vẫn đang nghi vấn không biết trong trữ vật giới chỉ của lão nhân gia kia có gì. Hoàng Tôn vẫn đang hiếu kỳ không biết cách nào để mở, hắn mặc dù chưa từng có trữ giới vật nhưng hắn cũng biết muốn mở được trữ giới vật cần phải sử dụng huyết tích. Đây là một cách để khiến cho đồ vật nhận chủ, sau một lát, hắn cũng biết cần phải nên thử bởi vì lão nhân gia kia để lại cho hắn một bảo tàng gì. Hoàng Tôn lấy một cành củi nhỏ nhọn đâm vào ngón tay phải, một giọt máu rơi vào trữ vật giới chỉ phát sáng khiến mặt hắn bỗng nhiên mừng rỡ. Một khu vực vô cùng rộng lớn, có thể coi hơn trăm trượng xuất hiện trong đầu hắn.

- "Đ..ây là bảo tàng sao ?" Hoàng Tôn khiếp sợ đến nỗi thân thể loạn choạng.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 5: Bảo tàng


Sau khi nhìn thấy được bảo tàng từ Ngũ Hành tiên đế, Hoàng Tôn bắt đầu cảm thấy khiếp sợ. Có cả hơn hàng vạn bí kỹ, trong đó còn có rất nhiều bí kỹ thuộc loại địa và hoàng. Ngoài ra có thêm 3 bộ thiên kỹ tấn công và phòng thủ lẫn pháp quyết là "Thiên Long thập bát chưởng", "Kim Long luyện thể" và "Vĩ Thú Sa quyết".

Trong lòng Hoàng Tôn như muốn nhảy ra ngoài nhưng hắn biết rõ, đây tuy là những công pháp thượng thừa nhưng không phải muốn tu luyện là có thể tu luyện, cần phải có thực lực trên Huyền Tôn mới có thể xem xét. Một lúc tìm kiếm những pháp quyết hợp với mình, cuối cùng Hoàng Tôn cũng kiếm ra một pháp quyết vô cảnh giới. Trong bản pháp quyết này chỉ nói mọi cảnh giới đều có thể tu luyện. Trong lòng hắn thầm nghĩ đây là pháp kỹ gì mà không cần cảnh giới.

Từ từ lật từng trang sách bản thảo cũ kỹ thì hắn ta cũng hiểu được đây là một công pháp tu luyện cường hóa thân thể, cho phép người tu luyện có khả năng cải tiến thân pháp mà không hề để lại nhược điểm. Đây chính là pháp quyết mà Hoàng Tôn vô cùng mong đợi bởi vì hắn sinh ra thân cốt đã yếu nên thường hay bị người khác bắt nạt. Ngoài ra, pháp quyết này còn giúp cho võ giả đạt được mức phòng thủ vô cùng bá đạo.

- "Pháp kỹ này rất hợp với ta, ngày mai ta sẽ bắt đầu tu luyện" Hoàng Tôn hưng phấn vỗ vỗ ngực sau đó hắn ta nhắm mắt lại vào giấc mộng của mình.

Sáng ngày hôm sau bụng hắn ta kêu lên rống lên thì ra hắn từ hôm rớt xuống vực chưa có cái gì vào bụng. Trong lòng vô cùng đau xót khi bụng ngày càng kêu to.

- "Hừm, cần phải kiếm cái gì đó nhét vào thôi" Hoàng Tôn vuốt ve bụng mình mà nói thầm rồi hắn đi ra khỏi hang động, đạp lên những vách đá để trèo ra khỏi vực.

Đến cả trưa, cuối cùng hắn cũng tìm được một ít thịt rừng để nấu nướng.

Khi còn nhỏ, hắn đã phải sinh sống như nhiều đứa trẻ nghèo khác nên hắn cũng biết sống tự lập bằng cách nấu những món ăn đơn sơ như nướng thịt. Sau khi ăn thịt rừng vào, tâm tình cũng hưng phấn và bắt đầu tu luyện pháp quyết "Kim Cang Hóa Thể".

"Kim Cang Hóa Thể" có 5 tiểu cảnh. Tiểu cảnh thứ nhất chú tâm vào luyện da, luyện bì khiến da bì cường tráng hơn. Tiểu cảnh thứ hai chú trọng luyện kinh mạch, giúp kinh mạch khỏe mạnh và lưu thông huyết. Tiểu cảnh thứ ba chuyên tâm luyện hóa cốt thai cứng rắn như giáp thiết. Tiểu cảnh thứ tư luyện hóa lục phủ ngũ tạng, cứng rắn và khỏe mạnh chống chọi những tấn công nội thương và tăng tính kháng độc dược cao. Tiểu cảnh cuối cùng luyện huyết, giúp huyết cứng rắn như pháp khí bảo hộ, tạo ra một lớp giáp vô hình.

Bước đầu tiên, để tu luyện tiểu cảnh "Luyện bì" cần phải ngâm mình trong linh khí dày đặc của Hỏa và Thủy, giúp da bì chống chọi mọi cái lạnh cũng như cái nóng. Đây là một nguyên tắc khi bắt đầu tu luyện cường hóa thân thể nhưng Hoàng Tôn cũng biết kiếm một địa điểm vừa nóng vừa lạnh là vô cùng khó khăn nhưng hắn cũng biết đó chính là Âm Dương vực, là khu vực giao điểm của Hỏa Diễm sơn và Âm Băng cốc nhưng mà địa điểm đó rất xa, hắn cũng tính sau khi trở về Hoàng gia trả thù bọn Hoàng Long, sau đó sẽ tiến hành lịch lãm đến khu vực Âm Dương vực tu luyện "Kim Cang Hóa Thể".

- "Được rồi, ta cần phải tăng cường thực lực để sớm ngày trở về báo oán Hoàng Long" Hoàng Tôn mỉm cười, nhớ đến khuôn mặt của tên Hoàng Long đó khiến hắn càng tràn đầy sát khí. Nhưng cũng nhờ hắn đẩy mình xuống vực mới có thể nhận được cơ duyên nghịch thiên này.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 6: Đột phá vượt bậc


Hoàng Tôn cũng muốn trở về, thăm mẫu thân hắn và hù dọa người của Hoàng gia nhưng muốn về không phải là chuyện nhỏ. Nếu như Hoàng gia đã có âm mưu như thế thì chắc chắn cũng sẽ có kế sách để hại hắn tiếp tục, điều quan trọng bây giờ chính là tăng cường thực lực để cho Hoàng gia biết đây là một yêu nghiệt. Hiện tại Hoàng Tôn chỉ mới 15 tuổi nhưng đã trở thành vũ đồ trung kỳ thì tiêu căn rất tốt mà lại có cơ duyên nghịch mệnh như thế này có thể nói là vô địch cảnh giới. Hắn bây giờ đã luyện hóa "Ngũ hành chi lực" đến tam trọng thủy tích, chính là võ giả tu luyện tam hệ, một võ giả tu luyện đến song hệ có thể coi như chính là vật quý báu nhất của mỗi gia tộc, còn Hoàng Tôn lại là tam hệ võ giả thì chắc chắn được coi là bảo vật của mỗi gia tộc cũng như các tông phái khác nhưng người tu luyện tam hệ vô cùng ít ỏi và tốc độ tu luyện thấp hơn người thường gấp 3 lần, cũng như Hoàng Tôn. Nếu như tu luyện một hệ tốc độ đột phá rất nhanh, còn tu luyện nhiều hệ sẽ ảnh hưởng đến thời gian đột phá vì muốn đột phá cần phải để đan điền của mình đến bình chướng của các hệ đang tu luyện, từ đó mới bắt đầu bước vào giai đoạn đột phá.

Hiện tại Hoàng Tôn đang là võ giả tu luyện tam hệ nên tốc độ đột phá thấp hơn người thường rất nhiều. Xung quanh thân thể, có ba luồng khí có màu vàng kim, màu lục và màu lam đang dần dần huyền hóa vào trong người của Hoàng Tôn. Trong kinh mạch, ba luồng khí cùng nhau hòa nhập tiến vào trong đan điền tam sắc đang xoay tròn. Bỗng nhiên một tiếng nổ nhẹ khiến cho các loại thú chim đều hoảng sợ mà bay toán loạn.

- "Bùm..." Một tiếng nhỏ phát lên

Cuối cùng hắn cũng bước ra khỏi bình chướng huyền đồ trung kỳ, tiếng thẳng đến huyền đồ hậu kỳ. Đây chính là một kỳ tích, nếu như là phàm nhân mới bước vào tu luyện thì đạt đến huyền đồ là vô cùng gian nan, có thể kéo dài tu luyện cả năm trời mới bước được vào cảnh giới này. Còn hắn, chỉ mới vẻn vẹn hai tháng đã bước vào giai đoạn tu luyện huyền đồ mà còn là huyền đồ hậu kỳ.

Sau khi định hình tâm hồn, Hoàng Tôn nghi vấn trong đầu:

- "Không phải lão nhân kia kêu ta có thể trở thành Huyền - Linh giả nhưng tại sao ta cảm thấy mình không giống như Linh giả. Tại sao ? " Hoàng Tôn vẫn thắc mắc trước câu nói đầy bí ẩn của Ngũ Hành tiên đế.

Đột phá đến Huyền đồ hậu kỳ thì bây giờ Hoàng Tôn có thể yên tâm trở về Hoàng gia mà không lo đám người Hoàng Long sinh sự.

- "Đến lúc trở về nhà" Hoàng Tôn mỉm cười, sắp xếp đồ đạc rồi trở về gia tộc. Hắn cũng không ngại lấy một ít Mã Sơn hoa tránh tình trạng bà đại phu nhân đến gây phiền rối cho hắn.

Đến cửa chính của Hoàng gia, Hoàng Tôn vẫn luôn lo lắng cho mẹ của mình. Khoảng thời gian hắn đi cũng đã hơn hai tháng không biết mẹ hắn ở nhà có còn khỏe mạnh không. Đến cổng chính nhưng bởi vì hắn không phải những đại tiểu thư hay thiếu gia đặc cấp của gia tộc nên không thể bước vào đường đường chính chính, hắn quyết định bước vào cửa sau tránh gây náo loạn. Khi đến cửa sau, bỗng nhiên đám người hầu xung quanh đều kinh hồn chẳng lẽ tin đồn Hoàng Tôn đã chết rồi sao, tại sao lại hiện diện bằng xương bằng thịt tại đây.

Đến cổng chính trong đình viện cũ kỹ nát trong hậu viện, một bóng hình người phụ nữ trung niên đang hết sức quyết dọn căn phòng cũ kỹ, trên nét mặt đầy nỗi u buồn không thể nào tả hết.

- "Nương..." Một tiếng đầy khí chất phát lên trong không gian đầy u buồn, đó chính là tiếng gọi của Hoàng Tôn. Giọt nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt của thiếu phụ đối diện

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 7: Vượt cấp đánh người



- "Hoàng...nhi" Một tiếng nói nức nở chan chứa đầy tình thương của người mẹ, đó không ai hết Ngô Vũ Si.

- "Nương...có khỏe không ?" Chưa kịp nói hết câu, Hoàng Tôn lao vào ôm mẫu thân của mình mà khóc lóc như trẻ thơ.

- "Ta có đang nằm mơ chăng ?" Ngô Vũ Si nói lên những điều thầm kín trong lòng, lòng reo lên một tiếng vui sướng

- "Mẹ...ngươi không nằm mơ đâu" Hoàng Tôn ấp úng trả lời, cả người như có dòng điện chạy qua khiến hắn không thể nhúc nhích

- "Ha ha, thật là tức cười. Ngươi vẫn còn sống sao, ta tưởng là ngươi đang uống rượu sầu với lão diêm vương rồi chứ" Tiếng nói đó không phải của Hoàng Long thì còn của ai nữa. Trong lòng hắn càng cảm thấy ngạc nhiên, hắn đáng lẽ rơi từ vực thẳm xuống là mất mạng rồi, nhẹ nhất cũng bị trọng thương không thể nào còn sống sờ sờ ở đây, càng ngày Hoàng Long càng thấy sợ hãi Hoàng Tôn, đây chẳng lẽ là sinh mệnh tiểu cường.

- "Nhờ ơn phúc của ngươi nên ta vẫn bình yên vô sự" Hoàng Tôn vô cùng cảm kích Hoàng Long, nếu hắn không đẩy mình xuống dưới vực thì mãi mãi sẽ không có cơ hội để trở thành huyền giả.

- "Thiếu gia, xin ngươi đừng làm tổn hại đến tôn nhi của ta, ngươi muốn gì ta cũng làm" Ngô Vũ Si hoảng hốt van lạy dưới người của Hoàng Long mà năn nỉ

- "Hừ, đồ tiện nhan này, cút xéo cho ta" Hoàng Long khinh bỉ chỉ vào mặt Ngô Vũ Si đá một cú vào Ngô Vũ Si

- "Nương...Ngươi sẽ phải hối hận" Hoàng Tôn tràn ngập sát khí, cả căn đình viện cũ kỹ một cỗ khí u ám như địa ngục.

Một cú đánh huyền lực xuất phát từ người Hoàng Tôn đấm thẳng vào mặt Hoàng Long, khiến mặt hắn sưng như đầu heo

- "A...Ngươi...Ngươi" Hoàng Long càng ngày càng kinh hãi hơn, đây chẳng phải là kẻ không thể tu luyện huyền giả và linh giả sao, tại sao hắn lại có sức mạnh này. Đây không phải là cú đánh huyền lực sao ?

- "Tụi bây xông lên đánh hắn" Hoàng Long ngồi bệt xuống, chỉ chỉ tay vào Hoàng Tôn mà hô.

Cả đám người sau lưng Hoàng Long xông lên, trong đó đều là huyền đồ trung kỳ, nhưng đều bị Hoàng Tôn đấm đến sợ nát mật, cả đám đều không ngờ rằng kẻ không thể tu luyện lại có sức mạnh như vậy, đây là thiên tài à không là đạt đến trình độ yêu nghiệt.

- "Hừ, còn ai dám nữa không ta sẵn sàng tiếp đón" Hoàng Tôn nhìn đám người Hoàng Long đang nằm liệt dưới đất mà nói

- "Tôn...tiểu đệ, ngươi tha thứ cho đại ca được không, từ nay ta sẽ không tìm người gây rối nữa" Hoàng Long giờ phút này đã biết người trước mặt chắc chắn ẩn giấu thực lực suốt nhiều năm qua chưa muốn tiếc lộ, chắc chắn hơn mình nhưng trong lòng tràn đầy hàn ý chẳng qua không muốn phát tiết.

- "Tất cả. CÚT" Hoàng Tôn hét lớn lên, cả đám đều lủi thủi rời đi không ai dám ở lại sợ phải thêm một cú chắc chắn sẽ bị trọng thương.

- "Mẫu thân, ngươi từ nay không lo lắng. Đám tiểu nhân đó dám đụng đến ngươi thì ta sẵn sàng tiễn về chầu trời" Hoàng Tôn đỡ Ngô Vũ Si lên ghế ngồi.

- "Hoàng nhi, ngươi hãy kể cho ta. Tại sao con lại có thể tu luyện huyền lực" Ngô Vũ Si từ xưa đến nay đều biết Hoàng Tôn chắc chắn không thể trở thành huyền giả, kể cả từ hai tháng không hề có khí tức của võ giả, chắc chắn có gì đó rất mờ ám.

- "Nương, đây chính là cơ duyên ông trời đã tặng cho ta, ta trong lúc rơi xuống vực không hề mất mạng, bù lại cứu được một lão nhân bị mắc kẹt trong đó, sau khi cứu lão đó ra lão đã chấp nhận ta trở thành đồ đệ của lão. Ngoài ra lão còn cho hài nhi nhiều bí kỹ nên hài nhi mới có thể mạnh mẽ như vậy" Hoàng Tôn kể lại sự việc cho Ngô Vũ Si nghe, hắn cũng đã lái đi vài vấn đề bởi vì hắn biết nếu tin tức hắn có bảo tàng của Ngũ Hành tiên đế hoặc công pháp thượng thừa "Cửu Thiên Chí Tôn quyết" sẽ đem lại hậu quả khiến cả Huyền Linh địa lục này cùng truy đuổi hắn, hắn không muốn như vậy chút nào, kể cả mẫu thân của hắn, đợi sau này có thực lực, sẽ kể lại mọi câu chuyện cho mẫu thân nghe.

- "Um, đây chính là ở hiền gặp lành con hãy trân trọng cơ duyên này" Ngô Vũ Si vuốt ve con của mình mà nói.

- "Hãy mau về phòng nghỉ ngơi đi, mai con phải lên giải thích với tộc trưởng nữa đó" Ngô Vũ Si nói thêm câu nói đó làm cho Hoàng Tôn cảm thấy sợ hãi

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 8: Thái thượng trưởng lão



- "Tại sao ta lại phải gặp tên phụ thân chết tiệt đó" Hoàng Tôn tức giận khi Ngô Vũ Si nhắc đến tên tộc trưởng Hoàng Chí.

- "Dù sao con cũng là con trai của hắn, nên báo cho hắn tin mừng chứ" Ngô Vũ Si thúc dục Hoàng Tôn nhưng hắn vẫn không chịu nghe

- "Hừ, hài nhi với hắn đã hứa không đợi trời chung. Nên vì vậy mong nương hiểu cho" Hoàng Tôn nhìn Ngô Vũ Si đầy sức hút mãnh liệt mà nói.

Sáng ngày hôm sau......

Tất cả người hầu trong hậu viện đều lo sợ mỗi khi thấy Hoàng Tôn, tin tức Hoàng Tôn một đánh với cả đám Hoàng Long đều cảm thấy Hoàng Tôn chính là một huyền giả mới có thể như vậy được, ngoài ra trong đó có Hoàng Long là huyền giả mà cũng bị đánh sưng phù cả mặt lại khiến cho cả đám đều bàn tán không ngừng.


Trong một căn phòng nhỏ cũ kỹ, có một thanh niên dáng vẻ rất tuấn lãng đang ngồi thiền, hai mi mắt đang nhắm lại. Cả căn phòng đều tràn ngập huyền khí nhưng huyền khí này lại có màu trắng chứng tỏ đây là huyền khí thiên địa bình thường, không phải huyền khí thuộc tính nên tốc độ tu luyện rất thấp. Sau hơn ba canh giờ, khuôn mặt Hoàng Tôn đều ướt đẫm mồ hôi nhưng tinh thần hiện tại của hắn rất tốt đây chính là công hiệu khi tu luyện thành công mỹ mãn.

Một tiếng gõ cửa "Cốc cốc" bên ngoài cửa phòng làm cho Hoàng Tôn vẫn không biết ai lại gõ cửa như thế, khi cửa mở lộ ra một hình bóng của một thiếu nữ 14 tuổi, khuôn mặt trái xoan với đôi môi đỏ mọng, tuy không thể cho là khuynh nước khuynh thành nhưng cũng là một yêu tinh.

- "Xin hỏi, có phải ca ca tên là Hoàng Tôn không ?" Thiếu nữ hỏi khẽ.

- "Vâng, ta là Hoàng Tôn, không biết tiểu thư là ai ?" Hoàng Tôn bình tĩnh trả lời

- "Ta là Vân Nhi, tỳ nữ trong tiền viện, hôm nay ta đến đây là để mời ca ca đến sảnh chính của tiền viện" Thiếu nữ nhìn thấy Hoàng Tôn mà cả khuôn mặt đỏ ứng lên.

- "Không biết có chuyện gì gấp ?" Hoàng Tôn nhìn thiếu nữ trả lời

- "Ta cũng không biết nữa, ca ca nhớ đi nha. Tạm biệt" Vừa nói xong, chưa kịp nói thì thiếu nữ đó đã bỏ đi mất bóng.

Hoàng Tôn thầm nghĩ trong lòng không biết có việc gì quan trọng mà lại phải kêu một thiếu gia phế vật như mình có thể vào trong tiền viện được, chắc chắn chính là tên Hoàng Long đã nói với tộc trưởng, tên Hoàng Long bẩn thỉu đó.

Hoàng Tôn cũng không ngần ngại mà tiến vào trong tiền viện. Khi tiến vào tiền viện, đây chính là khung cảnh rất đẹp, có thể nói hậu viện giống như một góc nhỏ của tiền viện. Vào trong sảnh chính, có những cây trụ cột bằng vàng óng ánh, ngoài ra trên thân cột còn có những con rồng cao cao tại thượng tượng trưng cho gia tộc Hoàng gia. Bỗng nhiên một tiếng nói tràn đầy hận ý phát ra từ phía đằng sau

- "Tên kia, ai cho ngươi bước vào trong tiền viện, chẳng lẽ ngươi là tên thiếu gia phế vật sao. Người đâu đuổi hắn ra" Tiếng nói không phải của Hoàng Long thì còn của ai, ngày hôm qua hắn ăn phải một thanh trượng thiết khiến phải mất mặt với đám tiểu đệ đằng sau, lần này hắn muốn trả thù Hoàng Tôn sau những chuyện mà hắn phải chịu hôm qua.

- "Ha ha, ngươi có ngon thì bước vào đây, ta đợi ngươi" Hoàng Tôn cười lớn chỉ vào mặt Hoàng Long mà nói

Cả đám đằng sau Hoàng Long đều là huyền đồ nhưng sau vụ việc hôm qua, cả đám đó đều không dám gây rối với Hoàng Tôn nữa. Sắc mặt Hoàng Long càng xanh hơn, hắn bây giờ không ăn tươi nuốt sống cũng không được.

- "Hôm qua ta có nghe lầm không a, tên nào quỳ lạy xin ta tha mạng vậy ta" Hoàng Tôn khỉnh bỉ nói mà không thèm để ý đến Hoàng Long

- "Ta giết chết ngươi !!!" Hoàng Long tức giận lao thẳng đến Hoàng Tôn đánh mọi quyền kỹ nhưng không có cái nào trúng vào người Hoàng Tôn cả. Chưa kịp đánh cái tiếp theo thì Hoàng Long đã ngã quỵ xuống dưới đất mà bụng mình lăn lóc khắp nơi. Đây không phải do Hoàng Tôn đánh thì còn ai, một cú đánh của người không tu luyện huyền lực mạnh mẽ đến như vậy sao, chắc chắn là không phải chẳng lẽ đây chỉ là tin đồn giả

- "Tất cả dừng tay, kẻ nào gây rối nữa sẽ bị trừng phạt" Tiếng nói phát lên từ trong bóng tối, đó chính là tiếng nói của Hoàng Chí. Đây chính là kẻ mà Hoàng Tôn vô cùng oán hận suốt bao nhiêu năm qua. Hắn bây giờ chỉ muốn giết chết tên cha phụ bạc này để đòi lại công đạo cho mẫu thân và hắn.

- "Hừ..." Hoàng Tôn chỉ hừ một tiếng sau đó bỏ đi

Hoàng Chí như có một bàn tay âm thầm bóp nát trái tim của mình. Đây chẳng phải con trai của mình sao, một kẻ đã thề không bao giờ tha thứ cho chính người cha ruột của mình khiến cho tộc trưởng như Hoàng Chí cảm thấy ấy nấy lương tâm.

- "Hoàng Tôn, dừng bước ta có chuyện muốn nói với con" Hoàng Chi khuôn mặt u ám khi nhắc đến tên Hoàng Tôn

- "Ta không còn chuyện gì để nói, ngươi là tộc trưởng còn ta chỉ là thiếu gia người hầu đây là khoảng cách rất xa. Ta xin phép" Hoàng Tôn không thèm để ý đến Hoàng Chí mà quay mặt bước ra khỏi sảnh chính

- "Coi như ta xin ngươi, đây là ý chỉ của thái thượng trưởng lão muốn gặp ngươi" Hoàng Chí khuôn mặt có cảm thấy xấu hổ hơn nhưng Hoàng Tôn vẫn coi như không có chuyện gì vẫn bình thản đi về hậu viện.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 9: Đấu trường


Sau khi về hậu viện, Hoàng Tôn cũng tiếp tục tu luyện tiếp hắn biết với cảnh giới như hắn chỉ giống như một con kiến thôi nên vì vậy hắn phải cố gắng tu luyện để trở nên mạnh hơn. Bỗng nhiên một cơn gió thổi qua, trong tích tắc một đoàn ảo ảnh đang nhắm vào Hoàng Tôn, chưa kịp tiến tới thì Hoàng Tôn đã né tránh, khuôn mặt hắn vẫn bình thản nhưng đoàn ảo ảnh đó lại khiếp sợ, chẳng lẽ Hoàng Tôn có thể cảm nhận được khí tức của hắn.

- "Ha ha, công nhận ngươi rất có tiền đồ" Một tiếng nói khàn khàn cổ họng phát lên từ bóng hình của một lão già

- "Ngươi là ai, tại sao đến đây chẳng lẽ tên phụ thân ta sai ngươi đến giết ta" Hoàng Tôn chỉ vào bóng hình lão già mà nói

- "Hừ, tên hậu bối ngươi chỉ suốt ngày đỗ lỗi cho phụ thân ngươi thôi" Khi nói hết câu thì lão già đi ra trước mặt của Hoàng Tôn khiến hắn kinh ngạc

- "Ngươi...là Thái thượng trưởng lão" Hoàng Tôn khiếp sợ đến nỗi phải nói vấp

- "Hừ, coi như ngươi biết điều. Ta hôm nay là để đưa ngươi đến phòng thi đấu" Thái thượng trưởng lão chưa kịp nói hết câu đã kéo tay Hoàng Tôn mà biến mất không thấy bóng dáng

- "A..Ngươi kéo ta đi đâu ?" Hoàng Tôn chống cự mà trả lời. Nhưng Thái thượng trưởng lão lại không trả lời chỉ im lặng mà đạp phách bay trên cao đi. Đạp phách trên không chính là khả năng khinh công của cao thủ Huyền Suất, người nào đạt đến cảnh giới này sẽ có thể sử dụng huyền khí trong cơ thể làm bàn đạp trên không để có thể phi không mà bay. Tuy nhiên tốc độ đạp phách là vô cùng chậm, không thể nhanh hơn khi sử dụng huyền khí phi hành hoặc cảnh giới vương để ngự không phi hành.

Khi đến một đấu trường rất lớn, Thái thượng trưởng lão cũng từ từ hạ xuống, trong khu vực đấu trường này vô cùng rộng rãi, có thể nói diện tích nó hơn trăm trượng, đây chính là đấu trường của gia tộc Hoàng gia, đây là võ đài của nhiều thiếu niên trẻ tuổi của gia tộc tỷ thí với nhau để tìm kiếm ra nhân tài đích thực. Sau khi đến đấu trường, nhiều người đều nhìn hướng về phía Hoàng Tôn và Thái thượng trưỡng lão khi đang từ từ đáp xuống. Nhiều người đều thì thầm to nhỏ với nhau "Đây chẳng phải là tên phế vật của Hoàng gia sao ?" Tiếng nói tuy không lớn nhưng Hoàng Tôn vẫn hiểu được ý tứ của họ.

- "Hôm nay chúng ta sẽ tổ chức thi đấu để tìm ra nhân tài đích thực. Tổ tiên chúng ta đã gày dựng lên gia tộc từ rất lâu tại Thanh Vương thành này. Cùng Lăng, Bá, Vân đối đầu với nhau, tứ đại gia tộc tại Thanh Vương thành này, để cho gia tộc vẫn phải hùng mạnh chúng ta cần phải tìm kiếm những thiên tài để xây dựng lại thời hoàng kim của Hoàng gia chúng ta. Đây là những thành viên ưu tú trẻ tuổi của chúng ta" Thái thượng trưởng lão nói hết câu thì liền chỉ xuống đám người phía dưới, trong đó có Hoàng Tôn.

Bỗng nhiên một tiếng nói phát lên khiến cả quảng trường đến im lặng
- "Thưa thái thượng trưởng lão, chẳng lẽ đây là những thiếu niên ưu tú sao, tại sao trong đó lại có một tên phế vật kia" Chưa nói hết câu, cả quảng trường lại ồn ào lên, ngoài ra nhiều tiếng cùng đồng thanh lên "Tên phế vật kia tại sao lại được chọn, không phải hắn đã không thể tu luyện huyền khí rồi sao"

- "Tất cả im lặng, đây là sự lựa chọn của ta các ngươi nên biết rằng ta chọn chắc chắn sẽ biết rõ nguyên nhân" Thái thượng trưởng lão tức giận quát lên về phía đám đông. Cả võ đài cũng im lặng tiếp tục, không ai dám lên tiếng.

- "Võ đài được bắt đầu." Một vị trưởng lão đứng giữa đấu trường phát lên.

- "Vòng một kiểm tra thuộc tính" Vị trưởng lão đứng giữa đó nói to, sau đó tiếp tục gọi từng người lên kiểm tra.

- "Hoàng Sa, bước lên"

- "Huyền đồ trung kỳ thuộc tính hỏa, xếp loại trung phẩm được tiến cử vào tiền viện tu luyện"

- "Hoàng Vũ, tiếp theo"

- "Huyền giả sơ kỳ thuộc tính thủy xếp loại cao phẩm được đặc cấp vào Hoàng Võ các"

- "Hoàng Thị Nhi, tiếp theo"

.............................................

Một tiếng nói phát lên từ đám thiếu niên đằng trước chỉ vào Hoàng Tôn nói to để được mọi người chú ý.
- "Tên phế vật kia, ngươi cũng đủ tiêu chuẩn bước vào đây à ?, ha ha" Tiếng nói đó là của Hoàng Vũ, hắn chính là nhất mạch của tam trưởng lão, một tên coi trời bằng vung và vô cùng tự ngạo.

- "Ca ca à, ngươi không nên gọi hắn như vậy. Hắn không phải là phế vật mà là đại đại phế vật" Tiếng nói trong trẻo, chứa đầy tiếng trẻ con tinh nghịch của một thiếu nữ, đó là Hoàng Mị, từ xưa đến nay nàng đều khinh thường Hoàng Tôn bởi vì hắn không thể tu luyện được huyền lực cũng không thể trở thành linh giả trong truyền thuyết thì chỉ là tên phàm nhân bình thường.

- "Các ngươi thích sao thì nói, ta không thèm quan tâm những kẻ não hạt đậu" Hoàng Tôn nói xoáy khiến cả đám đều cứng họng

- "Tên kia, ngươi nói ai là não hạt đậu, thử nói lại coi" Hoàng Vũ tức giận đến nỗi muốn phát nổ

- "Nhào vô mà kiếm cơm, thích thì ta chiều" Hoàng Tôn từ xưa đến nay đều vô cùng tự đại, hắn không sợ trời không sợ đất thì mắc gì phải sợ đám thiếu niên này.

- "Tất cả dừng tay, ai náo loạn ta sẽ trừng trị thích đáng" Khi thấy sự việc ngày càng nghiêm trọng, nhị trưởng lão cũng không thấy mắt làm ngơ. Từ xưa đến nay nhị trưởng lão vẫn rất bí ẩn, chưa ai biết được tính cách thật của lão và lão cùng chưa từng có gây rắc rối cho Hoàng Tôn nên hắn ta cũng không ghét lão.

Khi tất cả mọi người đều lên kiểm tra xong, chỉ còn lại Hoàng Tôn thì mọi người đều tập trung nhìn Hoàng Tôn.

- "Cuối cùng, Hoàng Tôn lên kiểm tra" Vị trưởng lão đó khi nói đến tên Hoàng Tôn đều cảm thấy không hài lòng chút nào

- "Ta sẽ cho các ngươi thấy, bản thiếu gia là ai" Hoàng Tôn nói thầm trong lòng, bởi vì hắn mặc dù thực lực còn rất kém nhưng vẫn còn át chủ bài

- "Ngươi hãy cầm thạch đá này" Vị trưởng lão đối diện hướng dẫn tận tình cho Hoàng Tôn. Khi hắn bắt đầu đưa huyền lực vào thạch đá trong tay, có những luồng sáng không hề ổn định nào là màu vàng kim sau đó chuyển sang màu lục rồi lại chuyển sang màu lam. Màu thạch đá giống như không thể xác định được thuộc tính. Mọi người đều khiếp sợ, từ xưa đến nay chưa ai có thể làm được.
- "Không...th...ể...nào" Vị trượng lão kinh sợ đến vỡ cả mật, thạch đá chính là đá thuộc tính hơn ngàn năm, có thể đo lường được mọi thuộc tính nhưng khi vào tay Hoàng Tôn thì không thể nào xác định được thuộc tính. Lý do đơn giản bởi vì hắn đã tu luyện Cửu Tôn Chí Tôn quyết và bản thứ nhất Ngũ Hành chi lực đạt đến tam trọng thủy tích giúp hắn có sức mạnh của cả ba thuộc tính Kim, Mộc, Thủy. Chứng tỏ hắn chính là một võ giả tam hệ.

- "THIÊN TÀI, à không chính là một yêu nghiệt tam hệ võ giả" Vị trưởng lão chưa kịp nói xong cả quảng trường như hồn vía bay túng tóe

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 10: Tử nạn



Sau khi mọi người đều kinh ngạc trước sự hiện diện của Hoàng Tôn, có nhiều con mắt đã nhòm ngó với ý định xóa sổ tên này khỏi gia tộc. Màn đêm bao bọc xuống, gia đình Ngô Vũ Si và Hoàng Tôn được ăn những thức ăn vô cùng ngon và thượng hạng, sau khi ăn xong thì Hoàng Tôn cũng bắt đầu về phòng của mình để luyện công cho trận chiến tỷ thí ngày mai, vừa bắt đầu vào trạng thái luyện chưa được lâu bỗng nhiên một cổ năng lượng đánh thẳng vào lưng Hoàng Tôn khiến hắn ói ra rất nhiều máu.
- "Phụt...." Hoàng Tôn mở mắt hoảng sợ khi thấy mình đang nằm dưới đất
Một tiếng nói chứa đầy sát khí của một bí nhân.

- "Ha ha, hôm nay ông trời cho ta cơ hội để tiêu diệt tên nghiệt chướng ngươi" Bí nhân nói với Hoàng Tôn

- "Ngươi...là ai ? tại sao lại phải giết ta...Phụt..." Hoàng Tôn chưa nói hết câu thì miệng đã phun ra thêm ngụm máu, đầu óc hắn bây giờ giống như người vô hồn không biết phải làm gì

- "Hừ, xuống tuyền hà mà hỏi kẻ giống như ngươi." Nói hết câu, bí nhân đó dùng bàn tay của mình tích thụ huyền lực thành một chưởng ấn với đầy ký tự đặc biệt chưởng thẳng vào lưng Hoàng Tôn thêm một phát khiến hắn bất tỉnh.

Tưởng rằng có thể giết được Hoàng Tôn thì người bí ẩn đó cũng biến mất không hề để lại tung tích. Ngô Vũ Si cảm thấy vô cùng bất an nên đã đến phòng của Hoàng Tôn, nhiều lần gõ cửa nhưng không thấy Hoàng Tôn trả lời, Ngô Vũ Si lại càng lo lắng nên xông vào phá cửa. Khi thấy cảnh tượng trước sàn nhà là một bãi máu và người thiếu niên nằm dưới đất không ai khác là Hoàng Tôn đang nằm lê lết trên bãi đầy máu tươi kể cả khỏe miệng có vết máu còn tươi. Ngô Vũ Si thấy cảnh tượng này sợ hãi đến nỗi muốn ngất xỉu nhưng vẫn cố gắng lấy lại tinh thần sau đó cõng Hoàng Tôn đến tiền viện tìm y sư để cứu giúp con trai mình.

Bên trong phòng của tiền viện....

- "Ngươi đã làm xong hết chưa ?" Tiếng của một người đàn ông với nét mặt phúc hậu như bồ tát

- "Thưa trưởng lão, đã giải quyết xong. Tiểu tử đó đã tử." Người đàn ông mặt áo đen che đi cả khuôn mặt đó chính là người đã ra tay giết Hoàng Tôn.

- "Tốt. Ngươi đi đi tránh sự nghi ngờ từ lão già kia." Trưởng lão đó sau khi nói với bí nhân áo đen kia xong đã ngồi xuống ghế dựa kiểu Hoa mà lẩm bẩm.

- "Hoàng Tôn, từ nay trở đi không ai còn là Hoàng Tôn nữa" Lão già đó chính là nhị trưởng lão Hoàng Công, vẻ bề ngoài không hề căm tức Hoàng Tôn và Hoàng Chí nhưng trong tâm lại chứa đựng đầy rẫy quái vật.

Đình viện trong tiền viện....

Hoàng Tôn với khuôn mặt trắng bệch như tuyết, cả người không hề có kinh mạch chạy cũng đồng nghĩa tim đã ngừng đập. Những người xung quanh gồm thái thượng trưởng lão, các trưởng lão cùng với Hoàng Chí và Ngô Vũ Si đều buồn bả, y sư cho hắn ta ăn biết bao đan dược kể cả tam phẩm cũng vào bụng nhưng dược lực không hề tác dụng đến hắn. Đồng nghĩa hắn đã chết.

- "Hoàng...nhi, sao ngươi lại nỡ bỏ nương..." Ngô Vũ Si khóc lóc ôm trầm lấy con trai mình mà biết bao giọt nước mắt đã chảy xuống.

- "Ngô muội, mọi chuyện cũng đã lỡ rồi người chết cũng không hề sống lại được không bằng thì ngươi hãy cố gắng sống tốt hơn, chắc chắn hắn ở suối vàng cũng sẽ cầu nguyện cho muội." Hoàng Chí ở bên cạnh mà an ủi. Trong lúc Hoàng Chí đang an ủi, bỗng nhiên toát ra sát khí vô cùng dày đặc không ai khác là đại phu nhân đang ghen với Ngô Vũ Si.

- "Hừ, tiện nhân cũng chỉ là tiện nhân. Đúng là ông trời có mắt tiện nhân sinh ra tên phế vật cuối cùng cũng bị người ta mưu sát. Ha ha" Đại phu nhân sau khi nhẫn nhịn không được nữa đã toát ra hết những lời nói bỉ ổi để xúc phạm Ngô Vũ Si

- "Tàng muội, sao muội lại phải nói những lời nặng lời như vậy, hắn ta là con trai ta sao có thể để muội mắng hắn cả mẫu thân hắn như vậy" Hoàng Chí cảm thấy rất tức giận, hôm nay mọi người đều vui vẻ khi biết Hoàng Tôn là võ giả tam hệ nhưng niềm vui chưa lâu thì nỗi buồn đã buông xuống, bây giờ nhi tử của hắn đã chết rồi còn gặp phải đấu đá với nhau khiến tâm tình hắn như đốt lửa.

- "Tất cả ngưng ngay, kẻ nào còn quấy rối ta sẽ không tha kẻ đó" thái thượng trưởng lão cũng không nhịn nỗi khi thấy cảnh tượng hôm nay đã quát lớn khiến cả bầu không khí nặng nề chưa từng thấy.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 11: Lí lịch


- "Ngô muội, ta biết muội rất đau buồn nhưng Hoàng Tôn đã mất rồi, không thể nào sống lại cả" Hoàng Chí cả mặt ủ rũ mà nói.

- "Không...không hắn không chết, hắn...còn sống. Hoàng nhi ngươi mau tỉnh đi ngươi mau tỉnh đi...." Ngô Vũ Si vừa hét lớn vừa khóc, giọt nước mắt chứa đầy nỗi đau buồn.

- "Có một cách có thể giúp hắn, tuy nhiên khó mà thành được" Thái thượng trưởng lão nhìn Ngô Vũ Si mà nói

- "Còn...có cách sao ? lão gia ngươi mau mau giúp hắn đi. Ta van ngươi !!" Ngô Vũ Si cũng vừa nói vừa nắm lấy cổ tay của thái thượng trưởng lão mà lắc.

- "Haizz, không thể được đâu đây là viên đan dược trong truyền thuyết. Đan dược bát phẩm Cửu Hồi đan trong truyền thuyết, cả Thanh Vương thành này cũng chỉ có tứ phẩm thôi cũng là quý hiếm rồi còn gì phải nói đến bát phẩm" thái thượng trưởng lão tuy nói có thể giúp được nhưng trong lòng vô cùng tuyệt vọng.

Trong lúc đó, đan điền của Hoàng Tôn bỗng nhiên biến hóa một cách rõ rệt, đan điền không ngừng biến sắc không hề có màu ổn định nguyên nhân chính là do tu luyện Ngũ Hành chi lực. Hắn từ từ mở mắt thì thấy mình đang nằm ở một không gian vô cùng lớn, có diện tích cũng hơn cả trăm trượng hoặc còn lớn hơn.

- "Ta đang ở đâu ?" Hoàng Tôn cảm nhận mình trong không gian này vô cùng thoải mái và quen thuộc nhưng không nhớ đây là đâu, từ trong không gian có bóng hình của người lão gia thoạt nhìn rất hiền hậu, đây chắc chắn là một vị cường giả tu tiên.

- "Hảo hảo, ngươi rất có tố chất đúng nghĩa hậu bối của ta" Tiếng nói đó không ai khác chính là của lão nhân mặc áo trắng như tuyết

- "Không biết tiền bối là ai ?, tại sao lại trong đây với ta" Hoàng Tôn bắt đầu nhớ nhớ ra, đây chính là không gian mà hắn đã gặp Ngũ Hành tiên đế thì phải.

- "Ngươi chắc chắn đã gặp nhi tử của ta đúng không ?" lão gia bạch y kia nói với Hoàng Tôn

- "Chẳng lẽ...tiền bối là Cửu Thiên Chí Tôn" Hoàng Tôn bắt đầu nhớ lại Ngũ Hành tiên đế chính là con của vị cường giả Cửu Thiên Chí Tôn

- "Ha ha, đó không phải là tên ta mà chính là cảnh giới" Lão nhân bạch y đó lại tiếp tục trả lời với Hoàng Tôn

- "Cảnh giới ?" Hoàng Tôn thắc mắc vô cùng, không phải đến Huyền đế và Linh thần là cảnh giới cao nhất rồi sao

- "Nếu như ngươi đạt đến cảnh giới Huyền đế và Linh thần, lúc đó sẽ có một cảnh giới cao hơn nữa và cảnh giới cao nhất chính là Cửu Thiên Chí Tôn" lão nhân mặc bạch y giải thích nguồn gốc cặn kẻ cho Hoàng Tôn hiểu.

- "Thưa tiền bối, tại sao ta lại không hề cảm nhận được linh lực và huyền lực hòa huyện với nhau, chẳng lẽ Ngũ Hành tiên đế đã nói ta cũng là Huyền - Linh võ giả hay sao" Hoàng Tôn thắc mắc trả lời.

- "Hảo, ta sẽ giải thích cho ngươi lý do tại sao không cảm nhận được linh lực. Không phải ngươi không có linh lực mà bởi vì ngươi không lĩnh ngộ ra nó" Lão nhân đó đã trả lời những khuất mắt của hắn trong suốt thời gian dài.

- "Lĩnh ngộ ?" Hoàng Tôn lại tiếp tục không hiểu những gì lão đã nói

- "Một võ giả thực thụ cần phải lĩnh ngộ ra đường mà mình tiếp bước, từ đó ngươi có thể tự sáng tác ra những lối đi độc đáo đó chính là huyền kỹ và linh kỹ, đạo không phải cần thực lực mà mạnh, thực lực chỉ là thứ quan trọng trong việc ngươi tiến bước đến vinh danh mà thôi. Có một thứ mà ngươi dù có mạnh mẽ cỡ nào cũng phải có đó chính là lĩnh ngộ về huyền lực với linh lực, cho dù thực lực của ngươi vô cùng yếu nhưng có thể chống lại kẻ mạnh hơn ngươi về thực lực cảnh giới, vô số võ kỹ hay pháp bảo thì ngươi vẫn sẽ đánh bại được, chỉ cần ngươi lĩnh ngộ được trái tim của võ giả từ đó thực lực cũng là phù du. Ngươi có hiểu ý ta nói chứ ?" lão nhân Cửu Thiên Chí Tôn sau khi giảng cho Hoàng Tôn về đạo một cách rõ ràng khiến hắn tuy không nghe rõ nhưng vẫn hiểu được ý chính của nó.

- "Vậy là ta có thể sáng tác những võ kỹ hay sao tiền bối" Hoàng Tôn phấn khích mà nói, từ xưa đến nay đầu óc của hắn có rất nhiều ý tưởng về võ kỹ nhưng thể thực hiện được bởi vì hắn không phải là huyền sĩ.

- "Tất nhiên là được, bây giờ thần hồn của ta cũng tiêu hao rất nhiều linh lực để cứu sống ngươi. Ngươi trở thành cường giả thì không được ngạo mạn bởi vì ở ngoài kia còn có nhiều địa lục khác cũng không kém và không gian mà ngươi muốn tiến đến đỉnh cao của võ giả thì ngươi hãy đến Thiên lục địa, đó chính là trạm cuối cùng của ngươi nếu muốn trở thành vị bá vương của võ giả." Nói xong bóng hình của Cửu Thiên Chí Tôn cũng biến mất và mắt của Hoàng Tôn cũng bắt đầu nhấp nhấp

- "Hoàng...nhi, ngươi tỉnh rồi ngươi...làm nương lo muốn chết" Ngô Vũ Si chưa kịp nói xong đã nhảy vào ôm lấy Hoàng Tôn.

- "Mẫu thân..." Hắn cũng không ngăn được nước mắt khi chảy xuống hai gò má, đây chính là tình mẫu tử thiêng liêng nhất.

- "Ha ha, ta biết tên tiểu tử nhà ngươi có số mệnh bất tử chi long mà" Tiếng nói khàn khàn của một lão già đó không ai khác là thái thượng trưởng lão.

nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
nkoxngao
Danh hiệuVi Phạm Nội Quy

Vi Phạm Nội Quy

Chương 12: Sáng tác võ kỹ


- "Mẫu thân, hài nhi không sao cả người mau về nghỉ ngơi đi, lát hài nhi sẽ về sau" Hoàng Tôn nhẹ nhàng an ủi mẫu thân của hắn về nghỉ ngơi

- "Không, ngươi không được về từ nay về sau ngươi phải ở đây để không ai đến mưu sát ngươi cả" Ngô Vũ Si liền lắc đầu mà nói

- "Đúng đấy, chắc chắn tên sát thủ kia vẫn còn quanh quẩn tại gia tộc, tốt nhất ngươi hãy đi theo ta để an toàn hơn" Thái thượng trưởng lão nói với Hoàng Tôn nhằm muốn bảo vệ hắn, hẳn tên kia muốn ám sát Hoàng Tôn chỉ vì hắn chính là thiên tài của Hoàng gia nên muốn trừ khử.

- "Vậy thì làm phiền lão gia trông coi Hoàng nhi giùm" Ngô Vũ Si khi nghe thái thượng trưởng lão nói vậy chắc chắn lão đã chấp nhận Hoàng Tôn làm đệ tử của lão, không chừng sau này sẽ có bước chân trong gia tộc.

- "Mọi ngươi giải tán, chuyện đã qua nên hãy về nghỉ ngơi sớm để chuẩn bị cho võ đài kế tiếp." Thái thượng trưởng lão cũng không để ý đến những lời nói xung quanh mà nói lớn để tránh ảnh hưởng đến Hoàng Tôn.

Đến trước cửa hang động trên đỉnh núi sau tiền viện Hoàng gia, đây là chỗ ở của thái thượng trưởng lão. Nơi đây cũng là nơi tu luyện rất thích hợp bởi vì xung quanh thiên địa linh khí rất dày đặc.

- "Ngươi có thể ở đây một thời gian chờ sau khi thương thế tốt hơn hẳn quay về hậu viện" Thái thượng trưởng lão sau khi nói với Hoàng Tôn cũng lui vào hang động để luyện công. Trước hang động là một bãi đất rất rộng, Hoàng Tôn cũng không bỏ lỡ giây phút luyện công. Sau một lát hắn mới suy nghĩ mãi vẫn không hiểu liệu hiện tại mình có thể tạo ra những huyền kỹ thích hợp cho mình không. Đây cũng là một dấu chấm hỏi trong đầu hắn, không suy nghĩ nữa hắn tiếp tục luyện pháp quyết Ngũ Hành chi lực đạt đến tứ trọng hỏa minh lúc đó sẽ sáng tác ra võ kỹ. Khi canh năm đã đến, bầu trời cũng bắt đầu sáng hơn hẳn cũng đồng nghĩa chuẩn bị đến bình minh ngày mới, hắn cũng không lo lắng khi có kẻ ám sát bởi vì đây là nơi ở của thái thượng trưởng lão, tuy không biết được thực lực của lão đó nhưng chắc chắn cũng thuộc dạng quái vật.

Cả bầu không khí đang nóng lên, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt luôn cả không khí. Chưa đầy vài giây thì xuất hiện ra ngọn lửa bao bọc cả người Hoàng Tôn, ngọn lửa không hề tắt mà còn cháy mạnh hơn nữa nhưng sau một lát ngọn lửa đó cũng dập bớt đi thấy trong đó là một thanh niên tuấn lãng mặc bộ thanh y rất thư thoái đang ngồi thiền giữa biển lửa bao dung.

- "Phù...đã luyện hóa thành công tứ trọng hỏa minh, còn thiếu ngũ trọng thổ sơn là có thể điều khiển cả năm thuộc tính." Hoàng Tôn thầm nghĩ trong lòng cuối cùng cũng yên tâm hơn, nếu như có kẻ nào đến mưu sát hắn nữa thì cũng có thêm cánh để tẩu thoát.

- "Bây giờ ta sẽ sáng tác ra võ kỹ cho từng hệ, như vậy sẽ tăng thực lực hơn" Tuy nói hắn là võ giả tam hệ nhưng hoàn toàn hắn không có khả năng chiến đấu, trận thắng Hoàng Long chẳng qua tên đó khinh địch nên mới bị đánh như vậy.

- "Đầu tiên là võ kỷ hệ kim, sẽ là võ kỹ phòng thủ." Hoàng Tôn suy nghĩ trong đầu một hồi cùng nghĩ ra ý tưởng hay sau đó tiến hành tạo ra võ kỹ. Hoàng Tôn nhắm mắt lại rồi đứng yên bất động không ngừng vận chuyển huyền lực màu vàng kim chảy hết cả kinh mạch và cơ bắp. Những lớp da không ngừng cải biến thành những lớp thiết giáp màu vàng óng ánh chói sáng. Cuối cùng hắn cũng tu luyện được võ kỹ phòng thủ mà nãy giờ ngồi sáng tác, Hoàng Tôn không dừng lại đó mà tiếp tục nghĩ ra những cái tên cho võ kỹ của mình.

- "Tên ngươi sẽ là Kim Linh huyền giáp" Hoàng Tôn lẩm bẩm nói mà mỉm cười.

Mãi mê trong quá trình sáng tác huyền kỹ cho riêng mình khiến hắn không hề nhận biết được thời gian mình đã tu luyện. Đến khi luyện thành tất cả mới nhớ rằng mình đã tu luyện hơn cả tuần và còn lại vài ngày nữa sẽ đến cuộc tỷ thí của gia tộc. Trong suốt thời gian tu luyện cuối cùng Hoàng Tôn cũng sáng tác hai võ kỹ tấn công, một võ kỹ phòng thủ và thêm võ kỹ chạy trốn tránh trường hợp bị sát hại tiếp. Võ kỹ tấn công gồm Dương Diễm chưởng và Băng Âm quyền, võ kỹ phòng thủ có Kim Linh huyền giáp và một võ kỹ ngụy trang chính là Mộc Tinh ẩn bóng. Võ kỹ Mộc Tinh ẩn bóng có khả năng chuyển hóa bản thân thành những cây cỏ khó nhận biết, đây là pháp kỹ hắn coi được trong những thông tin từ bí kỹ khi còn nhỏ, từ đó hắn rút ra những yếu tố để thực hiện cho võ kỹ này.

Sponsored content
Sponsored content
Danh hiệu

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Facebook comment